Vua và Đồng Minh: Lối Tư Duy Tạo Mối Quan Hệ Bền Vững Nhất

5/5 - (1 bình chọn)

✅Áp dụng tư duy “Vua và Đồng Minh” để quản lý mối quan hệ có phải là sống thực dụng, không có tình nghĩa không?

✅Nếu tôi mới bắt đầu sự nghiệp, không có nhiều giá trị về tiền bạc hay chức vụ, làm sao để “gieo hạt” và xây dựng mối quan hệ đồng minh?

Nam và Hệ Thống “Vua và Đồng Minh”: Câu Chuyện Thay Đổi Một Cuộc Đời

Nam là một lập trình viên giỏi. Giỏi theo kiểu có thể ngồi lỳ 18 tiếng đồng hồ để sửa một đoạn mã mà người khác bó tay, giỏi theo kiểu có thể biến một ý tưởng vớ vẩn thành một ứng dụng chạy mượt mà. Nhưng Nam cũng là một chàng trai… khờ. Khờ theo kiểu ai cần giúp cũng sẵn lòng, ai nhờ vả cũng chẳng từ chối, và luôn tin rằng “tình nghĩa anh em” là thứ tài sản quý giá nhất trên đời. Nam sống và thở bằng một hệ thống mà cậu không hề biết tên, cho đến một ngày nó gần như dìm chết cậu. Hệ thống đó, sau này cậu mới biết, có tên là “Nông Dân và Bạn Bè”.

Chương 1: Vị Đắng Của “Tình Nghĩa” và Sự Sụp Đổ Của Hệ Thống Nông Dân

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi chiều Sài Gòn mưa tầm tã, cũng là lúc Hùng, người bạn thân chí cốt của Nam từ thời đại học, gọi điện với giọng hớt hải.

“Nam ơi, cứu tao! Dự án của sếp lớn sắp tới hạn rồi mà cái module thanh toán lỗi tè le. Mày không giúp là tao bị đuổi việc mất!”

Nam, không một giây do dự, gật đầu. Tình bạn 10 năm của họ được xây dựng trên những lần “cứu net” như thế. Cậu bỏ hết công việc cá nhân, lao vào màn hình máy tính như một người hùng. Suốt ba ngày ba đêm, chỉ có mì gói, cà phê và những dòng lệnh xanh lét làm bạn, cuối cùng Nam cũng vá xong lỗ hổng chết người trong dự án của Hùng. Hùng mừng rỡ, vỗ vai Nam thùm thụp: “Đúng là anh em tốt! Món nợ này tao khắc cốt ghi tâm. Xong vụ này được thưởng, anh em mình đi Vũng Tàu xả láng!”

Nam chỉ cười, cảm thấy ấm lòng. Cậu không cần tiền, không cần Vũng Tàu. Cái cậu cần là sự công nhận, là cái “tình nghĩa” mà cậu luôn trân trọng.

Một tháng sau, Hùng được thăng chức trưởng phòng. Cậu ta bận rộn với những cuộc họp, những đối tác lớn, và những bữa tiệc sang trọng. Chuyến đi Vũng Tàu bị lãng quên. Những cuộc gọi của Nam dần thưa đi những lời hồi đáp. Một lần, Nam cần Hùng giới thiệu cho một mối làm ăn nhỏ, Hùng ậm ừ qua điện thoại: “Dạo này anh bận quá, để xem thế nào đã nhé.” rồi cúp máy. Nam đứng chết lặng giữa quán cà phê, ly bạc xỉu trên tay bỗng đắng ngắt. Cậu nhận ra một sự thật phũ phàng: cái “tình nghĩa” mà cậu dốc lòng vun đắp, thực chất chỉ là một con đường một chiều. Cậu đã cho đi rất nhiều thời gian, rất nhiều công sức, nhưng thứ cậu nhận lại chỉ là sự thất vọng.

Hệ thống “Nông Dân và Bạn Bè” của Nam đã hoàn toàn sụp đổ. Nó dựa trên cảm xúc và thời gian, nhưng lại cực kỳ mơ hồ về lợi ích. Khi nói về lợi ích, người ta cảm thấy ngại ngùng, khó chịu, cứ như thể đang xúc phạm đến sự thiêng liêng của tình bạn. Nhưng sự thật là, khi lợi ích không còn, thứ gọi là “tình nghĩa” cũng bốc hơi nhanh như cồn. Nam chìm trong cảm giác bị phản bội, mất phương hướng và bắt đầu nghi ngờ mọi mối quan hệ xung quanh mình.

Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh và Sự Ra Đời Của Một “Vị Vua”

Trong lúc chán nản nhất, Nam tìm đến chú Tài, một người bạn lớn của ba cậu. Chú Tài là một doanh nhân thành đạt, người có cái nhìn sắc lẹm và nụ cười lúc nào cũng như biết tuốt mọi chuyện. Nghe xong câu chuyện của Nam, chú không hề an ủi, chỉ chậm rãi khuấy ly trà và hỏi một câu duy nhất:

“Cháu đang dùng hệ điều hành nào cho các mối quan hệ của mình vậy?”

Nam ngớ người. Chú Tài cười, vẽ hai vòng tròn lồng vào nhau trên một tờ giấy ăn.

“Nghe này cháu,” chú bắt đầu giải thích. “Cái vòng tròn nhỏ bên trong là ‘Vua’. Đó là gia đình cháu, là gánh của cháu, là những người mà cháu có trách nhiệm phải bảo vệ và chăm sóc. Vòng tròn lớn bên ngoài là ‘Đồng Minh’. Đó là những người ngoài gia đình. Hai hệ thống này có cách vận hành khác nhau.”

Chú Tài giải thích rằng, hệ thống mà Nam và hầu hết mọi người đang dùng là “Nông Dân và Bạn Bè”. Ngược lại với “Vua” là “Nông Dân”, và ngược lại với “Đồng Minh” là “Bạn Bè”.

“Tại sao lại là Nông Dân và Bạn Bè?” Chú Tài hỏi rồi tự trả lời. “Vì nó dựa trên tình nghĩa. Mà tình nghĩa thì cần hai thứ gia vị cực kỳ đắt đỏ: một là thời gian rất dài, hai là những cảm xúc sâu nặng được chia sẻ cùng nhau. Nông dân thì có nhiều thời gian, nhưng một vị vua thì không. Một vị vua phải lo bảo vệ nồi cơm cho gia đình, cho nhân viên, cho cả cái gánh của mình. Thời gian ở đâu mà đi tạo cảm xúc sâu nặng với hàng chục, hàng trăm người?”

Nam như được khai sáng. Cậu nhận ra mình đã lãng phí tài nguyên quý giá nhất của mình – thời gian, công sức và tiền bạc – vào một hệ thống không hiệu quả và đầy rủi ro.

“Vậy… hệ thống Vua và Đồng Minh hoạt động như thế nào ạ?” Nam rụt rè hỏi.

“Nó hoạt động dựa trên một thứ mà hệ thống kia rất ngại nói ra: Lợi ích,” chú Tài nói chắc nịch. “Vua thì tập trung mang lại lợi ích cho vương quốc của mình. Và để làm được điều đó, Vua cần liên kết với các Đồng Minh. Mối quan hệ đồng minh không dựa trên cảm xúc mơ hồ, nó dựa trên lợi ích rõ ràng, thẳng thắn và sòng phẳng. Nó không có sự ngại ngùng. Mình giúp anh vì sau này có thể anh sẽ giúp tôi. Chúng ta hợp tác vì cả hai cùng có lợi. Mọi thứ đều minh bạch.”

Chú nhấn mạnh: “Cái hay của hệ thống này là mình không chờ người ta giúp mình trước. Mình chủ động ‘trồng hạt’. Mình cho đi giá trị trước, không đòi hỏi. Mình đãi người ta một chầu cà phê, mình giới thiệu cho họ một cơ hội. Mình làm điều đó không phải vì tình nghĩa, mà vì mình đang gieo một hạt giống đồng minh cho tương lai. Sau này, khi vương quốc của mình cần, mình sẽ có người để nhờ cậy.”

Lời giải thích của chú Tài như một luồng điện chạy dọc sống lưng Nam. Lần đầu tiên, cậu thấy một con đường rõ ràng để thoát khỏi mớ bòng bong của những mối quan hệ mập mờ. Cậu quyết định, từ hôm nay, cậu sẽ gỡ cài đặt hệ thống “Nông Dân và Bạn Bè” và bắt đầu học cách vận hành như một “Vua”.

Chương 3: Bài Học Đầu Tiên – Xây Dựng Mạng Lưới “Đồng Minh”

Thử thách đầu tiên của Nam là tìm một nhà thiết kế đồ họa cho dự án cá nhân mà cậu đang ấp ủ. Trước đây, theo hệ thống cũ, cậu sẽ tìm trong danh sách bạn bè, nhờ vả một ai đó làm “giá anh em” hoặc thậm chí là miễn phí. Nhưng lần này, cậu làm khác.

Nam nhớ lại lời chú Tài: “Khi mình còn trẻ, chưa có tiền bạc hay quyền lực, tài sản lớn nhất của mình là tài năng. Hãy dùng tài năng đó để mang lại giá trị và tạo ra đồng minh.”

Nam dành cả buổi tối lướt qua các diễn đàn và mạng xã hội, tìm kiếm những nhà thiết kế trẻ tài năng nhưng chưa có nhiều tên tuổi. Cậu chú ý đến An, một cô gái có portfolio ấn tượng nhưng lượng tương tác còn khá khiêm tốn.

Nam soạn một tin nhắn chuyên nghiệp và thẳng thắn:

“Chào An, tôi là Nam, một lập trình viên. Tôi đã xem qua các thiết kế của bạn và rất ấn tượng với phong cách của bạn. Hiện tại tôi đang phát triển một ứng dụng cá nhân và cần một bộ nhận diện thương hiệu. Ngân sách của tôi hiện tại khá hạn hẹp, nhưng đổi lại, tôi có thể giúp bạn xây dựng một website portfolio chuyên nghiệp hoàn toàn miễn phí, hoặc hỗ trợ kỹ thuật cho bất kỳ dự án nào của bạn trong tương lai. Đây là một mối quan hệ đồng minh, đôi bên cùng có lợi. Bạn có hứng thú không?”

Không có một từ nào về “tình nghĩa”, “giúp đỡ” hay “làm bạn”. Mọi thứ đều tập trung vào lợi ích.

An trả lời gần như ngay lập tức. Cô rất bất ngờ và thích thú với lời đề nghị rõ ràng này. Cô cũng đang cần một website tử tế để trưng bày sản phẩm. Một tuần sau, họ gặp nhau, trao đổi công việc và ký một thỏa thuận đơn giản. Mối quan hệ của họ tiến triển cực kỳ hiệu quả. Không có sự ngại ngùng, không có sự kỳ vọng mơ hồ. Nam có được bộ thiết kế ưng ý, và An có một trang web mượt mà. Họ đã trở thành những người đồng minh đầu tiên của nhau, sẵn sàng giới thiệu cơ hội cho đối phương khi có dịp.

Nam mỉm cười. Việc xây dựng một mối quan hệ dựa trên lợi ích hóa ra lại nhẹ nhàng và hiệu quả hơn rất nhiều so với việc cố gắng vun đắp một “tình bạn” mông lung. Cậu đã gieo hạt giống đầu tiên.

Chương 4: Bảo Vệ “Vương Quốc” – Trách Nhiệm Của Một Vị Vua

Vấn đề tiếp theo đến từ chính “vương quốc” của Nam. Bình, cậu em họ của Nam ở quê, vừa bỏ học và suốt ngày lêu lổng. Dì của Nam liên tục gọi điện, khóc lóc kể lể và nhờ Nam “giúp đỡ”, thực chất là gửi tiền về cho Bình tiêu xài.

Nếu là Nam của ngày xưa, một “nông dân” hiền lành, cậu sẽ lập tức chuyển khoản vì cả nể và vì cái gọi là “tình nghĩa gia đình”. Cậu sẽ cảm thấy có lỗi nếu không giúp. Nhưng Nam của bây giờ là một “Vua”, và một vị vua phải có trách nhiệm bảo vệ tài sản và sự thịnh vượng của vương quốc mình. Việc cho tiền một người lười biếng không phải là giúp đỡ, đó là đang phá hoại chính vương quốc của mình.

Nam hít một hơi thật sâu và gọi lại cho dì.

“Dì ơi, con sẽ không gửi tiền cho Bình tiêu vặt nữa. Nhưng con sẽ giúp em ấy theo một cách khác.”

Cậu giải thích rành rọt: “Con sẽ trả toàn bộ chi phí cho một khóa học sửa chữa điện thoại ở trên này. Con sẽ lo chỗ ăn ở cho em ấy trong 3 tháng học. Điều kiện là Bình phải cam kết học hành nghiêm túc. Sau khi ra nghề, con sẽ giới thiệu việc làm. Đó là lợi ích lâu dài con có thể mang lại cho em ấy và cho cả gia đình mình. Còn tiền tiêu vặt thì không ạ.”

Dì cậu ban đầu có chút hụt hẫng, nhưng sau khi nghe Nam phân tích, bà đã hiểu ra. Đây mới là sự giúp đỡ thực sự. Nam đã hành xử như một vị vua: không đưa con cá, mà trao cho cái cần câu. Cậu đã bảo vệ được tài nguyên của mình, đồng thời mang lại một giải pháp bền vững cho một thành viên trong “gánh”. Mối quan hệ trong gia đình, dòng họ, thực chất cũng là một dạng đồng minh, nhưng là đồng minh đặc biệt hơn. Họ khó từ chối mình hơn, và mình có trách nhiệm phải suy nghĩ đến lợi ích chung của cả “gánh” trước tiên.

Chương 5: Cuộc Đối Đầu – Khi “Nông Dân” Gặp “Vua”

Sáu tháng trôi qua, cuộc sống của Nam thay đổi chóng mặt. Cậu có một mạng lưới đồng minh vững chắc trong ngành. Họ là những người cậu đã chủ động mang lại giá trị, từ việc sửa lỗi website miễn phí cho một blogger ẩm thực nổi tiếng, đến việc tư vấn chiến lược công nghệ cho một cửa hàng thời trang nhỏ. Cậu không cố gắng làm bạn thân với ai, nhưng ai cũng quý mến và tôn trọng cậu vì sự sòng phẳng và hiệu quả. Thu nhập của Nam tăng gấp ba lần.

Và rồi, Hùng xuất hiện trở lại.

Hùng trông phờ phạc và mệt mỏi. Dự án mới của cậu ta đang gặp trục trặc lớn, và lần này, vấn đề còn nghiêm trọng hơn xưa. Hùng lại giở bài cũ, kể lể về “tình anh em bao năm”, về những kỷ niệm thời sinh viên khốn khó.

“Chỉ có mày mới cứu được tao lần này thôi Nam à,” Hùng nói, giọng tha thiết.

Nam của ngày xưa chắc chắn sẽ mềm lòng. Nhưng “Vua Nam” của hiện tại thì không. Cậu bình tĩnh lắng nghe, rồi chậm rãi đáp:

“Hùng này, mình rất trân trọng khoảng thời gian trước đây của chúng ta. Nhưng hiện tại, thời gian của mình đã được lên kế hoạch hết cho các dự án và các đồng minh của mình. Việc giúp cậu miễn phí lúc này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích của gia đình mình và những người đang hợp tác với mình.”

Hùng sững sờ. Nam nói tiếp, giọng rành rọt nhưng không hề lạnh lùng:

“Tuy nhiên, mình không từ chối giúp cậu. Đây là bảng báo giá dịch vụ chuyên nghiệp của mình cho những vấn đề tương tự. Nếu cậu thấy hợp lý, chúng ta có thể ký hợp đồng và mình sẽ bắt tay vào việc ngay lập tức. Chúng ta sẽ là đồng minh trong dự án này.”

Hùng nhìn Nam như nhìn một người xa lạ. Cái thế giới dựa trên “tình nghĩa” mơ hồ của Hùng không thể hiểu được sự rõ ràng, rành mạch này. Cậu ta lắp bắp: “Mày… mày thay đổi rồi. Mày thực dụng quá!”

Nam mỉm cười nhẹ: “Mình chỉ đang ưu tiên lợi ích cho vương quốc của mình thôi, Hùng ạ. Giống như cậu đã từng ưu tiên lợi ích của cậu khi nhận chức trưởng phòng vậy.”

Câu nói đó đánh trúng tim đen của Hùng. Cậu ta im lặng, rồi lủi thủi ra về. Nam không cảm thấy hả hê, chỉ thấy một sự giải thoát nhẹ nhõm. Cậu đã không còn là một “nông dân” bị lệ thuộc vào những cảm xúc mông lung, để rồi nhận lấy thất vọng. Cậu là một vị vua, biết rõ giá trị của mình và biết cách bảo vệ tài nguyên của mình.


Lời Kết: Sức Mạnh Của Sự Rõ Ràng

Câu chuyện của Nam không phải là về việc trở nên vô cảm hay thực dụng. Nó là câu chuyện về việc nhận ra bản chất của các mối quan hệ và lựa chọn một hệ thống vận hành hiệu quả hơn, ít gây đau khổ hơn.

Hệ thống Vua và Đồng Minh không phủ nhận tình bạn. Tình bạn thật sự, thứ được xây dựng từ thời giancảm xúc sâu nặng, vẫn là một điều vô cùng quý giá. Nhưng nó hiếm, và chúng ta không thể xây dựng cả cuộc đời và sự nghiệp của mình dựa trên một thứ tài nguyên khan hiếm như vậy.

Bằng cách ưu tiên lợi ích một cách thẳng thắn và minh bạch, Nam đã:

  1. Tiết kiệm thời gian, công sức và tiền bạc: Cậu không còn lãng phí tài nguyên vào những mối quan hệ một chiều.
  2. Tránh được sự thất vọng và thù hận: Khi mọi thứ rõ ràng, không có những kỳ vọng ngầm, sẽ không có chỗ cho sự oán trách. Mối quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ, từ kẻ thù trở thành đồng minh chiến lược, là một minh chứng vĩ đại cho điều này. Họ gạt qua quá khứ để tập trung vào lợi ích hiện tại và tương lai.
  3. Xây dựng được mạng lưới quan hệ bền vững và hiệu quả: Các đồng minh đến với cậu vì giá trị cậu mang lại, và họ ở lại vì sự tôn trọng và lợi ích song phẳng.
  4. Có thể tạo ra tình nghĩa thật sự: Trớ trêu thay, khi không còn áp lực phải “diễn” vai bạn bè, một số mối quan hệ đồng minh của Nam, qua thời gian và những dự án thành công, dần phát triển thành tình bạn chân thành. Lợi ích đã tạo ra một nền tảng vững chắc cho tình nghĩa nảy mầm.

Nam bây giờ vẫn là một chàng trai tốt bụng. Nhưng lòng tốt của cậu giờ đây được định hướng bởi trí tuệ của một vị vua, chứ không phải sự khờ khạo của một người nông dân. Cậu hiểu rằng, trong thế giới người lớn, cách tôn trọng người khác tốt nhất chính là tôn trọng thời gian và lợi ích của họ, cũng như của chính mình. Và đó, chính là bài học đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời cậu.

Áp Dụng Thông Tin Này Vào Bản Thân Như Thế Nào?

Bạn không cần phải trải qua một cú sốc như Nam mới có thể thay đổi. Bạn có thể bắt đầu áp dụng tư duy “Vua và Đồng Minh” ngay hôm nay bằng những bước cụ thể:

  • 1. Xác định “Vương Quốc” của bạn: Vòng tròn “Vua” của bạn là ai? Đó là chính bản thân bạn, gia đình cốt lõi (cha mẹ, vợ chồng, con cái) – những người bạn có trách nhiệm trực tiếp. Mọi quyết định của bạn nên ưu tiên hàng đầu cho sự an toàn và phát triển của “vương quốc” này.
  • 2. Kiểm kê “Giá Trị” để tạo Đồng Minh: Bạn có gì để cho đi? Đó có thể là kỹ năng chuyên môn, kiến thức về một lĩnh vực, khả năng kết nối, hay đơn giản là một món đặc sản quê nhà. Hãy xác định rõ “giá trị” bạn có thể mang lại cho người khác để bắt đầu xây dựng liên minh.
  • 3. Bắt đầu “Gieo Hạt”: Đừng chờ đợi! Hãy chủ động mang giá trị đến cho những người bạn muốn trở thành đồng minh. Mời họ một ly cà phê, giới thiệu một cơ hội, chia sẻ một thông tin hữu ích. Hãy làm điều đó một cách thẳng thắn, không đòi hỏi đáp lại ngay lập tức. Bạn đang đầu tư cho tương lai.
  • 4. Tập Nói Về “Lợi Ích” Không Ngại Ngùng: Gạt bỏ suy nghĩ rằng nói về lợi ích là thực dụng. Ngược lại, đó là sự tôn trọng. Khi đề nghị hợp tác hay nhờ vả, hãy trình bày rõ ràng lợi ích cho cả hai bên. Sự minh bạch sẽ giúp mối quan hệ trở nên lành mạnh và hiệu quả hơn.
  • 5. Giải Phóng Bản Thân Khỏi Gánh Nặng “Tình Nghĩa” Mơ Hồ: Đối với những mối quan hệ xã hội, công việc, hãy mặc định họ là “đồng minh”. Điều này giúp bạn tránh được những kỳ vọng sai lầm và sự thất vọng không đáng có. Hãy trân trọng những người bạn thân thực sự, nhưng đừng áp đặt tiêu chuẩn của “bạn thân” lên tất cả mọi người.

LỜI KÊU GỌI HÀNH ĐỘNG

Đã đến lúc ngừng vận hành cuộc sống của bạn bằng hệ thống “Nông Dân và Bạn Bè” đầy rủi ro và mệt mỏi. Đừng để những “tình nghĩa” mơ hồ làm lãng phí thời gian, công sức và gây ra cho bạn những nỗi thất vọng triền miên.

Hãy bắt đầu ngay hôm nay. Hãy nhìn lại các mối quan hệ của bạn, xác định giá trị cốt lõi của bản thân, và mạnh dạn gieo những hạt giống đồng minh đầu tiên. Con đường để xây dựng một cuộc sống vững mạnh, hiệu quả và an nhiên hơn bắt đầu từ việc thay đổi tư duy của chính bạn.

Bạn đã sẵn sàng để trở thành một vị Vua thông thái trong vương quốc của chính mình chưa?

Hệ Thống “Nông Dân & Bạn Bè” (Tư Duy Cũ – Gây Mệt Mỏi)Hệ Thống “Vua & Đồng Minh” (Tư Duy Mới – Hiệu Quả)
Nền tảng: Cảm xúc mơ hồ, tình nghĩa khó đo lường.Nền tảng: Lợi ích & giá trị rõ ràng, minh bạch.
Mục tiêu: Vun đắp tình bạn chung chung, không định hướng.Mục tiêu: Bảo vệ & phát triển “Vương Quốc” (bản thân & gia đình).
Giao tiếp: Ngại nói về lợi ích, dễ hiểu lầm.Giao tiếp: Thẳng thắn, sòng phẳng – coi đó là tôn trọng.
Hành động: Bị động, giúp vì cả nể, mong được đáp lại.Hành động: Chủ động gieo hạt, cho giá trị trước để kết nối đồng minh.
Tài nguyên: Hao tổn thời gian, công sức, tiền bạc – hiệu quả thấp.Tài nguyên: Tối ưu, tập trung vào kết quả, tiết kiệm nguồn lực.
Kết quả: Thất vọng, oán trách, dễ cảm giác bị lợi dụng.Kết quả: Quan hệ bền vững, đôi bên cùng phát triển.
Trong gia đình: Giúp theo cảm tính (dễ hại hơn lợi).Trong gia đình (Vua): Giúp dựa trên trách nhiệm, mang lại lợi ích lâu dài.
Với người ngoài: Muốn ai cũng thành “bạn thân”, tốn năng lượng.Với người ngoài (Đồng Minh): Chọn lọc, xây dựng mạng lưới dựa trên giá trị trao đổi.
Tư duy cốt lõi: “Mình tốt trước để được tốt lại.”Tư duy cốt lõi: “Bảo vệ vương quốc, tạo giá trị để có đồng minh.”

Áp dụng tư duy “Vua và Đồng Minh” có phải là sống thực dụng, không có tình nghĩa không?

Không hề. Đây không phải là sống thực dụng mà là sống rõ ràng và hiệu quả. Việc thẳng thắn về lợi ích ngay từ đầu chính là sự tôn trọng thời gian và công sức của cả hai bên.
Nó giúp tránh những hiểu lầm và thất vọng không đáng có từ những kỳ vọng “ngầm”. Tình nghĩa thật sự hoàn toàn có thể nảy sinh từ một mối quan hệ đồng minh được xây dựng trên sự tôn trọng và giá trị song phẳng, thậm chí còn bền vững hơn.

Nếu tôi mới bắt đầu sự nghiệp, không có nhiều giá trị về tiền bạc hay chức vụ, làm sao để “gieo hạt” và xây dựng mối quan hệ đồng minh?

Giá trị không chỉ có tiền bạc hay quyền lực. Bất kỳ ai cũng có giá trị để cho đi. Đó có thể là kỹ năng chuyên môn của bạn (viết lách, thiết kế, sửa máy tính…), kiến thức về một lĩnh vực bạn am hiểu, khả năng kết nối người khác, hay đơn giản là một món đặc sản ở quê bạn.
Chìa khóa của việc xây dựng mối quan hệ này là sự chủ động. Hãy bắt đầu bằng cách cho đi những gì bạn có như đồ ăn, dù là nhỏ nhất, một cách chân thành.

Bài viết tương tự

Xây Dựng Mối Quan Hệ: Cho Người Giỏi Chuyên Môn Nhưng “Nhạt” Giao Tiếp
Nguồn

99% mối quan hệ là vua và đồng mình: Họ cần gì? Mình có gì?

https://youtu.be/3mHWll1Xpbs

Comments (No)

Leave a Reply