✅Nói đơn giản thì “giải quyết vấn đề” để làm giàu chính xác là gì? 🤔
✅Làm sao để bắt đầu “giải quyết vấn đề” khi tôi không có vốn, cũng không rành công nghệ?
Sài Gòn về chiều đẹp một cách lạ lùng. Từ tầng thượng của một quán cà phê lộng gió, Nam có thể thấy cả thành phố đang dần lên đèn, hối hả nhưng đầy sức sống. Cậu trai trẻ khuấy nhẹ ly cà phê đã nguội ngắt, trong đầu là một mớ bòng bong những câu hỏi về tương lai, về sự nghiệp, về hai chữ “thành công”. Đối diện cậu, người đàn ông mà giới đầu tư công nghệ hay gọi với cái tên kính nể “Lão Đại Tài” vẫn ung dung, ánh mắt sâu thẳm dường như nhìn thấu cả những con sóng ngầm đang cuộn chảy dưới kia.
Nam đã mất rất nhiều công sức mới có được cuộc hẹn này. Cậu muốn biết bí quyết, muốn hiểu được con đường nào đã đưa Lão Đại Tài từ một người bình thường trở thành một huyền thoại trong thị trường tiền mã hóa đầy biến động.
“Lão Đại,” Nam cất tiếng, phá vỡ sự im lặng, “Làm sao mà chú có được ngày hôm nay? Nhiều người nói đó là may mắn, là đi trước thời đại. Có thật vậy không ạ?”
Lão Đại Tài mỉm cười, một nụ cười không chứa đựng sự khoe khoang mà chỉ có sự trải nghiệm. Ông không trả lời ngay mà đặt ra một câu hỏi ngược lại.
“Nam này, cháu có biết thị trường này, cái xã hội này, nó thưởng cho ai không?”
Nam ngớ người. “Dạ… cho người giỏi, người chăm chỉ ạ?”
“Đúng, nhưng chưa đủ,” Lão Đại lắc đầu. “Nói cho chính xác, thị trường thưởng cho kẻ tạo ra được giải pháp. Tiếng Anh nó gọi là ‘solution’. Cháu giải quyết được một vấn đề, một trở ngại nào đó, thị trường sẽ tự động thưởng cho cháu. Và cái trở ngại đó càng lớn, càng ảnh hưởng đến nhiều người, thì phần thưởng nhận lại càng khổng lồ.”
Khởi Đầu: Câu Chuyện Về “Giải Pháp” và Phần Thưởng Của Thị Trường
Lão Đại Tài ngả người ra sau, ánh mắt nhìn xa xăm như đang quay về một miền ký ức.
“Chú có được ngày hôm nay,” ông bắt đầu kể, “không phải vì hên xui. Đó là vì chú và các cộng sự đã chấp nhận lao đầu vào một trong những trở ngại lớn nhất của buổi bình minh công nghệ tiền mã hóa.”
Ông kể lại cái thời mà khái niệm “mã hóa” vẫn còn là một thứ gì đó xa lạ, mông lung. Người ta nghe về Bitcoin, về ETH, nhưng không ai thực sự hiểu nó là gì, không ai biết làm sao để đầu tư, làm sao để sở hữu, và quan trọng nhất là làm sao để giao dịch một cách an toàn.
“Lúc đó,” giọng Lão Đại trầm xuống, “nỗi sợ hãi bao trùm. Người ta sợ mất tiền, sợ bị tấn công, sợ chỉ một cú click sai là toàn bộ tài sản tan thành mây khói. Ai là người dám đứng ra chấp nhận rủi ro đó? Ai chịu mất tiền, chịu bị hacker tấn công, chịu thức trắng nhiều đêm để học hỏi, để tìm ra con đường?”
Ông chỉ tay vào ngực mình. “Là chú và những người anh em của chú. Tụi chú đã tạo ra ‘giải pháp’ cho cái trở ngại khổng lồ đó.”
Nam lắng nghe như nuốt từng lời. Cậu có thể hình dung ra được sự hỗn loạn và hoang mang của thị trường lúc bấy giờ.
“Cháu có biết ai là người đầu tiên trên trái đất này làm video hướng dẫn cách chuyển đồng ETH trên mạng không?” Lão Đại hỏi, mắt lấp lánh một niềm tự hào thầm lặng.
Nam lắc đầu.
“Là chú,” ông nói chắc nịch. “Khi các đồng tiền mới được chia ra, không một ai biết cách chuyển chúng đi. Một cộng sự của chú, thằng Leon, một thiên tài về phần mềm, đã phải bỏ ra mấy tuần trời chỉ để nghiên cứu quy trình. Sau đó, nó lại mất thêm mấy tuần nữa để giải nghĩa cho chú hiểu. Rồi chính chú lại phải mất thêm hàng tuần nữa để tiêu hóa, để đơn giản hóa nó, rồi mới dám lên mạng làm video chỉ cho mọi người. Mỗi một bước, mỗi một câu chữ trong video đó đều phải được xem đi xem lại hàng chục lần. Tụi chú phải ngồi cùng nhau, rà soát từng chi tiết nhỏ nhất, chỉ sợ mình nói sai một ly là người ta đi một dặm, mất hết tiền bạc.”
Câu chuyện kịch tính như một bộ phim hành động. Nam có thể cảm nhận được áp lực và trách nhiệm nặng nề trên vai những người tiên phong. Họ không chỉ đối mặt với rủi ro của bản thân mà còn gánh cả sự tin tưởng của hàng chục ngàn người đi theo.
“Đó là một trở ngại cực lớn, ảnh hưởng đến cả một cộng đồng,” Lão Đại chốt lại. “Và vì tụi chú đã hy sinh thời gian, công sức, tiền bạc để giải quyết nó, nên thị trường đã trao cho tụi chú một phần thưởng xứng đáng. Đó không phải là may mắn, đó là sự đánh đổi.”
Bộ Lọc Vạn Năng M.E.T: Money, Energy, Time
Câu chuyện của Lão Đại Tài khiến Nam choáng ngợp. Cậu hiểu ra gốc rễ của sự thành công không nằm ở những thứ cao siêu, mà ở việc giải quyết vấn đề. Nhưng một câu hỏi mới lại nảy sinh.
“Thưa chú, vậy làm sao mình biết được giải pháp của mình là tốt? Làm sao biết nó tốt hơn những giải pháp đã có trên thị trường?”
Lão Đại Tài gật gù, vẻ hài lòng. “Một câu hỏi rất hay. Câu trả lời nằm gọn trong ba chữ mà chú luôn nói đi nói lại. Chú gọi nó là M.E.T.”
Ông cầm chiếc bút trên bàn, viết lên tờ giấy ăn ba chữ cái.
- M – Money (Tiền bạc)
- E – Energy / Effort (Năng lượng / Công sức)
- T – Time (Thời gian)
“Một giải pháp, một phương án được gọi là tốt hơn khi nó giúp người dùng giảm thiểu được một, hai, hoặc cả ba yếu tố này. Nó giúp họ tiết kiệm tiền hơn, tốn ít công sức hơn, và mất ít thời gian hơn. Cứ chiếu theo bộ lọc M.E.T này, cháu sẽ thấy rõ mọi thứ.”
Lão Đại bắt đầu dùng bộ lọc vạn năng của mình để “chiếu” vào những khái niệm quen thuộc, và Nam bắt đầu thấy chúng hiện ra với một hình hài hoàn toàn khác.
“Tại sao chú hay nói chuyện học đại học là một sự lừa đảo?” ông hỏi. “Phần lớn người ta vào đó để làm gì? Để học cách kiếm tiền. Nhưng trớ trêu thay, những người dạy họ, những vị giáo sư, có biết làm tiền không? Không! Nếu họ biết làm tiền thật sự, họ đã ra ngoài kia làm giàu rồi, chứ không ngồi trong giảng đường với mức lương vài chục triệu một tháng.”
Nam gật đầu, logic này không thể chối cãi.
“Chiếu M.E.T vào xem,” Lão Đại tiếp tục. “Cháu mất bao nhiêu Money cho 4 năm học phí, ăn ở? Mất bao nhiêu Energy để cày cuốc qua những môn học có khi chẳng bao giờ dùng đến? Và mất bao nhiêu Time? Hết 4 năm trời! Trong khi đó, với công thức đầu tư của tụi chú, nhiều đứa học chưa tới 4 năm đã có thể nghỉ hưu. Rõ ràng, con đường đại học không phải là một giải pháp hiệu quả về M.E.T. để đạt được tự do tài chính.”
Sự so sánh sắc lẹm như một nhát dao, khiến Nam, một cử nhân mới ra trường, không khỏi chột dạ. Cậu chợt nhận ra mình và hàng triệu người khác đã đi theo một lối mòn tốn kém mà không hề đặt câu hỏi về tính hiệu quả của nó.
Áp Dụng M.E.T: Phá Vỡ Những Niềm Tin Cố Hữu Về Đầu Tư
Cuộc trò chuyện ngày càng trở nên hấp dẫn. Nam cảm giác như mình đang được khai sáng, từng lớp sương mù trong tư duy đang dần tan biến.
“Vậy còn chuyện đầu tư thì sao ạ?” Nam tò mò. “Nhiều người nói ‘tấc đất tấc vàng’, họ đổ tiền vào bất động sản, vào vàng…”
“Lại dùng M.E.T mà soi,” Lão Đại cười. “Cháu hỏi tại sao chú không đầu tư vào đất nền ở Việt Nam? Vì nó giải quyết được cái gì? Một miếng đất trống trơn, nó tạo ra giá trị gì cho xã hội? Nó có giúp ai tiết kiệm được tiền bạc, công sức hay thời gian không?”
Ông giải thích, giá đất lên chủ yếu là do lạm phát, do nhà nước in tiền, chứ bản thân miếng đất trống không tự sinh ra giá trị.
“Nhưng nếu,” Lão Đại nhấn mạnh, “cháu nói với chú: ‘Chú Tài ơi, mình mua miếng đất này để xây chung cư cho người ta ở, xây trung tâm thương mại cho người ta mua sắm, xây nhà máy tạo công ăn việc làm, hay đơn giản là làm một cái sân bóng cho thanh niên đá’. À, lúc đó nó khác. Lúc đó nó đang giải quyết một nhu cầu, nó đang tạo ra giá trị. Chú sẵn sàng đầu tư.”
“Vậy những người ôm đất nền chờ dự án thì sao ạ?”
“Thì chết mẹ luôn chứ sao!” Lão Đại nói thẳng thừng, giọng pha chút hài hước. “Họ đang đánh cược, đang chờ người khác đến giải quyết vấn đề trên miếng đất của họ. Nó không tạo ra giá trị nội tại. Chú chỉ đầu tư vào thứ gì giải quyết được một trở ngại thực tế của thị trường.”
“Vậy… vàng thì cũng thế ạ?” Nam rụt rè hỏi.
“Đúng vậy,” Lão Đại xác nhận. “Vàng giải quyết được vấn đề gì? Chú mua vàng, nhưng là để làm trang sức, để đeo cho đẹp. Nó lên giá thì coi như là bonus. Chứ nó không phải là một công cụ đầu tư hiệu quả vì nó không giải quyết được vấn đề gì lớn lao cả.”
Ông phá vỡ luôn cả niềm tin về sự “hiếm có” của vàng, kim cương hay đất đai. “Vàng không hiếm. Dưới lòng đất còn rất nhiều. Các công ty khai thác chỉ đào thêm khi giá vàng lên cao và họ có lời. Đất cũng không hiếm, Trái Đất này rộng lớn, người ở không hết. Cái gọi là ‘hiếm’ thường chỉ là do con người tự tạo ra rào cản khai thác mà thôi.”
“Thế còn những bức tranh quý hiếm, những món đồ cổ mà các đại gia sưu tầm hàng trăm triệu đô thì sao chú?”
Lão Đại nhấp một ngụm trà, mỉm cười đầy ẩn ý. “Cái đó liên quan đến hai thứ: thuế và rửa tiền. Cháu chưa hiểu luật thuế của giới siêu giàu đâu. Nó là một cuộc chơi khác, chứ không đơn thuần là vì nó ‘hiếm’.”
Mỗi một câu trả lời của Lão Đại như một nhát búa đập tan những định kiến cũ kỹ trong đầu Nam. Cậu nhận ra, thế giới vận hành theo những quy luật rất logic, rất cơ bản, nhưng người ta thường bị những câu chuyện hào nhoáng bên ngoài che mắt.
Cơn Lốc Công Nghệ: Kẻ Thay Đổi Cuộc Chơi và Tâm Lý “Quen Rồi”
Cuộc trò chuyện chuyển hướng sang lĩnh vực sở trường của Lão Đại: đầu tư công nghệ.
“Thành công lớn nhất của tụi chú,” ông nói, “là nhìn ra được những trở ngại của thị trường và đánh giá xem dự án công nghệ nào có thể giải quyết chúng một cách hiệu quả nhất.”
Ông vẽ ra một bức tranh sinh động về sự thay đổi.
“Cháu hãy tưởng tượng cái ngày mà xe hơi ra đời. Trước đó, cả một nền kinh tế xoay quanh con ngựa. Có nghề nuôi ngựa, huấn luyện ngựa, dạy cưỡi ngựa, làm yên cương, đóng móng ngựa, thậm chí có cả nghề… hốt phân ngựa ngoài đường.”
Nam bật cười trước hình ảnh đó.
“Khi chiếc xe hơi đầu tiên lăn bánh,” Lão Đại tiếp tục, giọng đầy kịch tính, “thì chuyện gì xảy ra? Hàng ngàn cái nghề liên quan đến con ngựa đó chết hết! Thằng hốt phân ngựa thất nghiệp. Trường dạy cưỡi ngựa sập tiệm. Thợ đóng móng ngựa phải tìm nghề khác.”
“Nhưng đồng thời,” ông giơ một ngón tay lên, “một loạt nghề nghiệp mới lại ra đời. Một thằng nhạy bén sẽ nghĩ: ‘Ồ, có xe hơi rồi, nhưng ít người biết lái. Mình phải mở trường dạy lái xe!’. Một thằng khác sẽ nghĩ: ‘Người ta biết thay móng ngựa, chứ ai biết thay bánh xe hơi? Mình phải mở tiệm sửa xe!’. Lại có thằng nghĩ: ‘Ngựa ăn cỏ, còn xe thì uống xăng. Mình phải mở cây xăng!’.”
Đó là một bài học kinh điển về sự đào thải và thích ứng. Mỗi khi một công nghệ mới xuất hiện, nó luôn tạo ra một nhóm nạn nhân – những kẻ không chịu thay đổi, và một nhóm người chiến thắng – những người nhanh chóng học hỏi và nắm bắt cơ hội.
“Và tại sao đa số lại trở thành nạn nhân?” Lão Đại tự hỏi rồi tự trả lời. “Vì một tâm lý chết người, mà ở dưới quê chú hay gọi bằng hai chữ: ‘Quen rồi’.”
Ông bắt đầu diễn lại một cách hài hước:
“‘Ê mày, sao cứ làm cái việc cũ rích này hoài vậy?’ – ‘Quen rồi’.
‘Sao không học cái mới đi, dốt hoài vậy?’ – ‘Quen rồi’.
‘Sao không thử món khác, cứ ăn cơm tấm mãi thế?’ – ‘Quen rồi, nghĩ món mới nhức đầu lắm’.”
Nam cười nghiêng ngả. Cái cụm từ “quen rồi” đó sao mà thân thuộc đến thế. Nó là lời bào chữa cho sự lười biếng, cho nỗi sợ thay đổi của con người.
“Cái não của con người không thích thay đổi,” Lão Đại kết luận. “Nó thích đi theo lối mòn. Đó là lý do tại sao các công ty lớn, những gã khổng lồ, lại thường bị đánh bại bởi những startup nhỏ bé. Như cái trường chứng khoán cũ của chú. Lúc tiền mã hóa mới ra, chú đề nghị họ mở chương trình dạy về nó. Họ cười vào mặt chú, chửi chú là thằng ngu. Tại sao? Vì họ đã ‘quen’ với chứng khoán, với hàng hóa rồi. Họ không nhìn ra được tương lai.”
Câu chuyện về hãng phim Kodak là một minh chứng đau đớn cho tâm lý này. Chính một kỹ sư của Kodak đã phát minh ra máy ảnh kỹ thuật số. Anh ta trình lên ban lãnh đạo, đề nghị công ty phát triển công nghệ mới này. Nhưng họ đã từ chối.
“Tại sao?” Lão Đại hỏi. “Bởi vì lúc đó Kodak đang độc quyền, đang kiếm bộn tiền từ việc bán phim máy ảnh. Họ đang ở trên đỉnh vinh quang, họ không có lý do gì để thay đổi. Họ đã ‘quen’ với việc bán phim rồi.”
Và kết quả là Sony, đối thủ của họ, đã chộp lấy công nghệ đó, phát triển nó, và trở thành bá chủ của thị trường máy ảnh kỹ thuật số. Còn Kodak? Cái tên lừng lẫy một thời giờ chỉ còn là một hoài niệm, một bài học đắt giá về việc từ chối tương lai.
“Đi sớm quá cũng là một cái hại,” Lão Đại thừa nhận. “Vì thị trường chưa hiểu, chưa sẵn sàng. Nhưng không chịu thay đổi khi công nghệ mới đã rõ ràng thì chắc chắn sẽ chết.”
Tư Duy Của Nhà Đầu Tư: Đặt Cược Nhỏ và Tìm Kiếm Vấn Đề Chưa Được Giải Quyết
Khi mặt trời đã lặn hẳn sau những tòa nhà cao tầng, để lại một vệt sáng màu cam tuyệt đẹp, Nam cảm thấy đầu óc mình cũng sáng ra như vậy.
“Vậy khi đầu tư vào công nghệ mới, làm sao mình biết được phương án nào sẽ thắng ạ? Phương án A, B, hay C?”
“Sự thật là,” Lão Đại nói thẳng, “mình không thể biết chắc được. Mình nghe có vẻ thằng A hay hơn, thằng B hấp dẫn hơn, nhưng thực tế thị trường sẽ quyết định. Đó là lý do vì sao mình không bao giờ dồn hết vốn vào một chỗ.”
Ông chia sẻ triết lý “cá nhỏ”. Có 100 triệu, đừng bao giờ ném hết vào một dự án. Hãy chia nhỏ ra, 2-3 triệu cho dự án này, 2-3 triệu cho dự án kia. Thống kê cho thấy 90% startup sẽ thất bại. Việc của nhà đầu tư là rải những “cú cá cược” nhỏ vào nhiều giỏ hàng tiềm năng, chỉ cần một trong số đó thành công vang dội là đủ để bù lại tất cả các khoản lỗ và mang về lợi nhuận khổng lồ.
“Và việc quan trọng nhất,” ông nhấn mạnh, “là phải luyện tập cho bộ não của mình khả năng nhìn ra những trở ngại chưa được giải quyết.”
Ông lấy ví dụ về mạng xã hội. Friendster, MySpace ra đời, tạo ra một thị trường mới. Nhưng chúng quá phức tạp, rối rắm. Mark Zuckerberg nhìn thấy trở ngại đó và tạo ra Facebook – một phiên bản đơn giản hơn, dễ dùng hơn. Và Facebook đã chiến thắng.
Instagram ra đời không phải để cạnh tranh trực diện với Facebook, mà để giải quyết một nhu cầu khác: chia sẻ hình ảnh một cách nhanh chóng, đẹp mắt, với các bộ lọc đơn giản cho những người không rành photoshop.
“Vậy bây giờ, ngay tại thời điểm này, mạng xã hội đang có những trở ngại gì chưa được giải quyết?” Lão Đại đặt câu hỏi, như một bài kiểm tra cho Nam.
Nam suy nghĩ. “Dạ… vấn đề kiểm duyệt ạ? Các nền tảng có quyền xóa bài, khóa tài khoản của người dùng. Rồi… vấn đề nội dung câu view, tin giả tràn lan để kiếm tiền quảng cáo ạ?”
“Chính xác!” Lão Đại gật đầu tán thưởng. “Đó đều là những trở ngại khổng lồ.
- Kiểm duyệt: Làm sao tạo ra một mạng xã hội tự do ngôn luận thật sự, nhưng vẫn ngăn chặn được các nội dung độc hại như khủng bố, buôn bán ma túy?
- Chất lượng nội dung: Các nền tảng hiện tại thưởng cho lượt xem (views), nên người ta đổ xô làm nội dung câu view, giật gân, thay vì nội dung có giá trị thực sự. Làm sao để xây dựng một cơ chế thưởng cho ‘chất lượng’ thay vì ‘số lượng’?
- Hệ thống thanh toán: Làm sao để người xem có thể trả cho người sáng tạo nội dung một khoản tiền siêu nhỏ, ví dụ 100 đồng cho một video hay, mà không cần qua các bước thanh toán phức tạp?”
“Cháu thấy không?” Lão Đại nói, giọng đầy hào hứng. “Những vấn đề đó không thể giải quyết bằng công nghệ cũ. Nhưng với công nghệ mới như tiền mã hóa, việc chuyển 100 đồng là hoàn toàn khả thi. Mỗi khi một công nghệ mới ra đời, nó mở ra những khả năng mới để giải quyết các vấn đề cũ.”
Cuối cùng, ông đưa ra ví dụ tối thượng, thứ đã làm nên tên tuổi của ông.
“Suốt hàng ngàn năm, con người đối mặt với một trở ngại kinh khủng: lạm phát. Đồng tiền do nhà nước in ra cứ mất giá dần theo thời gian. Toàn bộ công sức lao động của cả một đời người có thể bị bào mòn bởi việc in tiền. Rất nhiều người đã cố gắng tạo ra một loại tiền không bị lạm phát, nhưng không ai thành công.”
“Cho đến khi,” ông dừng lại, tạo một khoảng lặng đầy ý nghĩa, “Satoshi Nakamoto xuất hiện. Ông ta lắp ráp các công nghệ lại với nhau và tạo ra Bitcoin – đồng tiền đầu tiên trong lịch sử nhân loại không thể bị lạm phát. Nó đã giải quyết một trở ngại tồn tại hàng ngàn năm. Đó là lý do tại sao giá trị của nó lại lớn đến như vậy.”
Màn đêm đã hoàn toàn buông xuống. Những ánh đèn của thành phố lấp lánh như một dải ngân hà. Nam không còn nhìn chúng như những đốm sáng vô tri nữa. Cậu thấy trong đó là vô vàn những vấn đề, những trở ngại, và cũng là vô vàn những cơ hội đang chờ đợi một “giải pháp”. Cuộc trò chuyện với Lão Đại Tài đã không cho cậu một tấm bản đồ kho báu, nhưng nó đã trao cho cậu một chiếc la bàn và một bộ lọc vạn năng. Cậu hiểu rằng, để làm giàu, để thành công, không phải là đi tìm kiếm tiền bạc, mà là đi tìm kiếm những vấn đề để giải quyết. Bởi vì khi bạn tạo ra giá trị, tiền bạc sẽ tự khắc tìm đến bạn.
Áp Dụng Thông Tin Này Vào Bản Thân Như Thế Nào?
Câu chuyện của Nam và Lão Đại Tài không chỉ là một câu chuyện hư cấu. Nó là một tấm gương phản chiếu những nguyên tắc bạn có thể áp dụng ngay vào cuộc sống và sự nghiệp của mình. Dưới đây là cách để bạn bắt đầu:
- Trở thành “Người Săn Vấn Đề”: Hãy bắt đầu quan sát thế giới xung quanh với một con mắt khác. Thay vì bực bội vì một quy trình làm việc rườm rà, một ứng dụng khó sử dụng, hay một dịch vụ khách hàng tệ hại, hãy xem chúng là những “trở ngại”. Hãy tự hỏi: “Vấn đề cốt lõi ở đây là gì?”. Ghi lại tất cả những điều bất tiện, những “nỗi đau” mà bạn và những người xung quanh đang gặp phải hàng ngày.
- Đeo “Cặp Kính” M.E.T (Money, Energy, Time): Với mỗi vấn đề bạn tìm thấy, hãy phân tích nó qua bộ lọc M.E.T. Giải pháp hiện tại đang làm người ta tốn bao nhiêu Tiền bạc, Công sức và Thời gian? Liệu có cách nào để tạo ra một giải pháp giúp tiết kiệm ít nhất một trong ba yếu tố đó không? Một giải pháp giúp tiết kiệm cả ba sẽ là một giải pháp đột phá.
- Phá Vỡ Tư Duy “Quen Rồi”: Hãy tự kiểm điểm bản thân. Có thói quen nào, có công việc nào bạn đang làm mỗi ngày chỉ vì “quen rồi” không? Có công nghệ mới, phương pháp mới nào có thể giúp bạn làm việc đó nhanh hơn, rẻ hơn và đỡ tốn sức hơn không? Đừng sợ thay đổi. Hãy chủ động tìm kiếm và thử nghiệm những cái mới.
- Hành Động: Tạo Giải Pháp hoặc Đầu Tư “Cá Nhỏ”: Sau khi xác định được vấn đề và có ý tưởng về giải pháp, bạn có hai con đường:
- Nếu bạn là người kiến tạo: Hãy bắt tay vào xây dựng giải pháp đó. Không cần phải làm điều gì đó khổng lồ ngay lập tức. Bắt đầu từ một phiên bản nhỏ nhất, đơn giản nhất để giải quyết vấn đề cho một nhóm người nhỏ.
- Nếu bạn là nhà đầu tư: Hãy tìm kiếm những đội nhóm, những dự án đang cố gắng giải quyết các vấn đề mà bạn cho là quan trọng. Áp dụng triết lý “cá nhỏ”: phân bổ một phần vốn nhỏ mà bạn sẵn sàng mất vào nhiều dự án tiềm năng, thay vì dồn hết trứng vào một giỏ.
Lời Kêu Gọi Kết Thúc
Thế giới không trả công cho những ý tưởng hay những lời than vãn. Nó chỉ thưởng cho những giải pháp được thực thi. Sự giàu có và thành công bền vững không đến từ việc đi theo lối mòn hay trông chờ vào may mắn. Nó đến từ việc can đảm nhìn thẳng vào những vấn đề của xã hội, dũng cảm chấp nhận rủi ro và nỗ lực không ngừng để tạo ra giá trị.
Đừng chỉ là một người tiêu dùng thụ động. Hãy trở thành một người kiến tạo, một nhà đầu tư thông thái, một người đi giải quyết vấn đề.
Thị trường luôn có những “trở ngại” trị giá hàng tỷ đô la. Câu hỏi không phải là chúng ở đâu, mà là bạn có sẵn sàng trở thành người mang đến “giải pháp” hay không.
Tương lai của bạn bắt đầu từ câu trả lời đó.
| Công Thức / Nguyên Tắc | Giải Thích & Ví Dụ Ngắn Gọn |
|---|---|
| Thị trường = Trả tiền cho Giải pháp | 💡 Thị trường không quan tâm bạn chăm chỉ thế nào, chỉ quan tâm bạn giải quyết vấn đề gì. Vấn đề càng lớn → Phần thưởng càng to. (Ví dụ: Video hướng dẫn chuyển ETH khi chưa ai biết làm). |
| Giải pháp tốt = Giảm (M + E + T) | ⚙️ Một giải pháp vượt trội là khi nó giúp tiết kiệm Money (Tiền), Energy (Công sức), Time (Thời gian). (Ví dụ: Facebook nhanh gọn hơn MySpace, tiết kiệm công sức và thời gian). |
| Giá trị thực = Thỏa mãn Nhu cầu | 🏠 Chỉ bỏ tiền vào thứ giải quyết nhu cầu thực. (Ví dụ: đất xây chung cư → có giá trị; đất trống chờ lên giá → chỉ đầu cơ). |
| Thích ứng > Thói quen | 🚗 Người thành công là người thích ứng nhanh (mở trường dạy lái xe hơi), kẻ thất bại là kẻ cố bám vào thói quen cũ (tiếp tục dạy cưỡi ngựa). |
| Đầu tư = Nhiều cược nhỏ | 🎲 Vì 90% dự án sẽ thất bại, nên đừng “all-in”. Hãy chia vốn, đặt nhiều cược nhỏ vào các giải pháp tiềm năng. |
| Làm giàu = Săn tìm Vấn đề | 🎯 Thành công bền vững không phải “săn tiền” mà là săn vấn đề và trở thành người mang đến giải pháp. Tiền sẽ tự đến. |
Nói đơn giản thì “giải quyết vấn đề” để làm giàu chính xác là gì? 🤔

Nó giống như vầy nè: bạn thấy mọi người đang phải đi một con đường vòng rất xa để qua sông (đó là vấn đề). Thế là bạn đứng ra xây một cây cầu và thu một khoản phí nhỏ cho ai muốn đi qua (đó là giải pháp).
Bạn không “xin” tiền của họ, mà bạn đang bán cho họ thời gian, sự tiện lợi và công sức. Mọi người vui vẻ trả tiền vì giải pháp của bạn giúp cuộc sống của họ tốt hơn. Đó chính là cách tạo ra giá trị và làm giàu một cách bền vững.
Làm sao để bắt đầu “giải quyết vấn đề” khi tôi không có vốn, cũng không rành công nghệ?
Vốn lớn nhất là cái đầu của bạn, công nghệ chỉ là công cụ. Tư duy giải quyết vấn đề không nhất thiết là phải tạo ra một ứng dụng triệu đô. Nó bắt đầu bằng việc bạn quan sát những điều bất tiện xung quanh mình:
Quy trình làm việc ở công ty quá rườm rà? Hãy đề xuất cách làm mới giúp tiết kiệm thời gian.
Hàng xóm của bạn gặp khó khăn khi đặt đồ ăn online? Hãy nghĩ cách giúp họ.
Tạo ra giá trị trước, tiền sẽ theo sau. Đừng nghĩ đến chuyện xây một toà nhà chọc trời khi bạn còn chưa biết cách xếp một viên gạch.
Bài viết tương tự
Trở ngại và cách giải quyết vấn đề
Giải quyết vấn đề sẽ có tiền, tình cảm


Comments (No)