Cách tạo ra thói quen tốt cho người “cả thèm chóng chán”? Bí mật 5 phút bạn chưa biết

5/5 - (1 bình chọn)

✅Mỗi lần 5 phút thì có thực sự là cách tạo ra thói quen tốt hiệu quả không? Nghe ít quá!

✅Mình hay bị “mất mood” lắm, làm sao để duy trì thói quen khi không có hứng?

✅Mình muốn xây dựng thói quen đọc sách, thiền, VÀ tập thể dục… làm 3 cái cùng lúc luôn được không?

Chà, câu chuyện này bắt đầu không phải với một anh hùng, mà với một kẻ… “tạm hoãn”.

Tên anh là Nam.

Nam là một điển hình của thế hệ “biết tuốt”. Anh biết chính xác thói quen tốt quan trọng như thế nào. Anh có thể thao thao bất tuyệt cả buổi cà phê về việc thói quen là “tài sản quý giá”. Anh gật gù tán thưởng khi thấy sếp mình, một người đàn ông 50 tuổi, vẫn giữ được cơ bụng sáu múi. “Thói quen đấy,” Nam tấm tắc. Anh cũng tặc lưỡi thở dài khi nhìn cậu bạn thân chìm đắm trong game, sức khỏe báo động đỏ. “Thói quen xấu đấy,” Nam lại kết luận.

Nam thấy rõ mồn một: những gì tuyệt vờikhông tuyệt vời của một con người đều do thói quen mà ra. Sự chăm chỉ, sức khỏe tốt, sự giỏi giang, sự ngưỡng mộ… tất cả là thói quen. Và ngược lại, sự lười biếng, bị đánh giá thấp, nghiện ngập… cũng là thói quen nốt. Cuộc sống muốn đi lên, phải có thói quen tốt. Cuộc sống đầy thói quen xấu, nó tuột dốc không phanh.

Nam biết hết. Biết rõ là đằng khác.

Và cũng như bao người “biết tuốt” khác, Nam đã… thất bại (fail).

Anh đã thất bại thê thảm trong việc xây dựng bất kỳ thói quen tốt nào.

Thẻ tập gym của anh đóng bụi sau đúng ba lần đi tập. Cuốn sách “Sức mạnh của thói quen” anh mua về vẫn nằm ngay ngắn trên kệ, mới đọc được… 30 trang đầu tiên, từ sáu tháng trước. Anh cài app thiền, quyết tâm mỗi ngày 30 phút. Kỷ lục của anh là bốn ngày liên tiếp, trước khi thông báo nhắc nhở của app trở thành một thứ âm thanh phiền nhiễu bị gạt đi không thương tiếc.

Vấn đề của Nam, cũng là vấn đề của hàng triệu người, là anh luôn bắt đầu với một khí thế hừng hực. Anh muốn chạy 5km mỗi ngày. Anh muốn đọc 50 trang sách mỗi tối. Anh muốn thiền 30 phút. Và rồi, anh “gãy”. Nó không hề đơn giản. Nó rất dễ gãy.

Nam luôn tự hỏi, tại sao có những người làm được việc đó rất nhanh, còn với mình (và đa số) thì nó lại khó khăn đến thế? Anh chìm trong mớ câu hỏi luẩn quẩn đó, tay thì vẫn lướt mạng xã hội một cách vô định.


Khoảnh Khắc “Eureka” Tình Cờ

Câu chuyện của Nam có lẽ sẽ mãi là một vòng lặp của sự thất bại, nếu không có một sự cố… rất trời ơi đất hỡi.

Đó là một buổi chiều thứ Ba, deadline dí sát gáy. Nam bị đau mỏi vai gáy kinh niên do ngồi văn phòng quá nhiều. Cơn đau hành hạ anh đến mức không thể tập trung. Trong lúc chờ sếp duyệt file, anh bực bội đứng dậy. Anh nhớ l máng vài động tác “co duỗi” mà anh xem được trên mạng.

“Thôi kệ, làm đại,” Nam nghĩ.

Anh bắt đầu quay cổ, xoay vai, vươn tay. Anh không đặt đồng hồ, không ép mình. Anh chỉ làm cho… đỡ mỏi. Cảm giác căng cơ dịu đi thật dễ chịu. Anh làm việc đó trong bao lâu? Chắc… 5 phút. Đúng 5 phút sau, sếp gọi, anh quay lại làm việc, quên bẵng chuyện vừa xảy ra.

Ngày hôm sau, cơn mỏi lại đến. Trong lúc chờ thang máy, anh lại “vô tình” làm vài động tác co duỗi tay. Lại 5 phút.

Lúc chờ pha ấm trà, 5 phút.

Trước khi đi ngủ, thấy hơi mỏi lưng, 5 phút.

Việc này diễn ra một cách hoàn toàn “vô tình”, không hề có chủ đích xây dựng thói quen. Nam chỉ đơn giản là phản ứng với cơn đau.

Khoảng hai tháng sau, Nam đang ngồi làm việc, anh bỗng giật mình nhận ra một điều.

“Ủa?”

Anh nhận ra mình không còn bị đau vai gáy hành hạ nữa. Và quan trọng hơn, anh nhận ra mình đang… tự động vươn vai, co duỗi ngay khi vừa ngồi vào ghế. Anh làm điều đó mỗi khi rảnh tay. Anh không cần “cố gắng”. Anh không cần “nhắc nhở”. Nó đã trở thành một phần của anh.

Nam đứng hình mất mấy giây.

Anh nhìn lại quá trình. Anh không hề gồng mình. Anh không hề tốn sức. Cái chi phí năng lượng anh bỏ ra cho mỗi lần tập là cực kỳ thấp.

Và rồi, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Nam, sáng rực như đèn pha ô tô. Một khoảnh khắc “Eureka” đúng nghĩa.

Anh vỗ đét vào đùi.

“Trời ơi! Hóa ra là vậy! Trời ơi nó dễ!

Anh hét lên cái câu đó trong đầu. “Trời ơi nó dễ!” Cái câu cảm thán này không phải để khoe khoang, mà là một sự ngỡ ngàng thực sự. Anh đã vô tình tìm ra cách tạo ra thói quen tốt mà không tốn một chút sức lực nào. Anh đã âm thầm áp dụng một phương pháp mà chính mình không hề hay biết.

Bí mật ư? Nó nằm gọn trong hai từ: 5 phút.


Lý Thuyết 5 Phút Và Con Số 66 Ngày “Đáng Ngờ”

Nam bắt đầu ngồi xuống, phân tích cái “phương pháp thực nghiệm” mà anh vừa vô tình khám phá. Anh nhận ra, vốn liếng ban đầu anh bỏ ra chỉ là 5 phút.

Chỉ 5 phút cho một điều anh thấy có ý nghĩa (là hết đau vai gáy).

Cứ mỗi lúc chợt nhớ (lúc mỏi), anh lại làm 5 phút.

Anh chợt nhớ đến những nghiên cứu mà anh từng đọc. Người ta bảo, trung bình cần 66 ngày để hình thành một thói quen tự động. Con số này có biến thiên, có người chỉ cần 18 ngày, nhưng cũng có kẻ “cứng đầu” cần tới 254 ngày. Nhưng trung bình là 66.

Rất nhiều người biết con số này. Nam cũng biết. Và anh cũng đã thử áp dụng. Vấn đề là…

“Ngày vẫn là quá dài!” Nam lẩm bẩm.

Đây chính là cái lấn cấn của anh. Khi bạn chưa có thói quen, đơn vị tính bằng “ngày” là một áp lực khủng khiếp. “Hôm nay phải tập 1 tiếng,” “Hôm nay phải đọc 50 trang.” Chỉ cần một ngày bạn mệt, bạn lỡ, là bạn cảm thấy thất bại. Cái chuỗi “66 ngày” bị đứt gãy. Và bạn bỏ cuộc.

Chúng ta cần một đơn vị nhỏ hơn. Dễ hơn.

“5 phút!” Nam reo lên. “Chúng ta cần chia nhỏ cái ngày chết tiệt đó ra!”

Nam, với bản tính tò mò của dân “biết tuốt”, bắt đầu lôi máy tính ra làm toán.

“Ok, bây giờ mình muốn xây dựng thói quen thiền (meditation) đi, vì mình stress quá.”

Một ngày có 24 tiếng. Ngủ 8 tiếng. Còn 16 tiếng. Trừ ăn uống, vệ sinh, di chuyển… Nam cho rằng mình có khoảng 8 tiếng “tỉnh thức” thực sự, có thể kiểm soát được.

“Nếu… cứ mỗi 1 tiếng đồng hồ, mình chỉ dành ra 5 phút để thiền. Chỉ 5 phút thôi.”

Nam bắt đầu bấm máy:

5 phút/lần x 8 lần/ngày = 40 phút rèn luyện mỗi ngày.

“Trời!” Mắt Nam mở to. “40 phút một ngày! Đó là con số mà mình đã thất bại thảm hại khi cố gắng ngồi một cục 30 phút!”

40 phút một ngày không hề ít. Anh nhân tiếp.

40 phút x 7 ngày = 280 phút/tuần. (Tác giả gốc tính 240, nhưng Nam tính lại là 280, thôi kệ, cứ cho là 40×7 = 280 phút). Tức là gần 4.7 tiếng đồng hồ mỗi tuần.

Và một năm? 280 phút x 52 tuần = 14.560 phút. Chia cho 60…

“Khoảng 240 giờ một năm!”

Nam ngả người ra ghế. 240 giờ một năm. Anh nhìn lại cuộc đời mình. Trừ những thứ bắt buộc như đi học, đi làm, có kỹ năng chủ động nào anh tự xây dựng cho mình mà anh dành ra nổi 240 giờ một năm không?

Không. Hiếm lắm. Gần như là không có.

Và đây là tin vui nhất: Chúng ta đang xây dựng thói quen. Khi nó đã thành thạo, nó sẽ trở thành tự động. Nó giống như… đánh răng. Khi đã quen rồi, bạn đâu cần cưỡng ép để nhắc nữa?

Nam nhận ra, anh sẽ không cần dùng hết 240 giờ đó. Có thể chỉ cần 1/3, hay 1/4 (tức là chỉ khoảng 60-80 giờ) là cái thói quen thiền kia đã “tự động” rồi. Khi đó, anh không cần đếm 5 phút nữa. Tự nhiên nhớ là làm.

“Mục tiêu là biến nó tự động như đánh răng!” Nam tự nhủ.


Chiến Dịch “Đánh Răng” Cho Não: Đừng Có Tham!

Nam quyết định thử nghiệm. Lần này là có chủ đích. Anh chọn đúng một thứ. Anh nhớ lời dặn (từ một bài viết nào đó anh từng đọc lướt qua): Đừng có tham.

Mục tiêu của chúng ta là “tự động”. Khi nó tự động rồi, hãy “quất tiếp” cái thói quen tiếp theo. Đừng có tham lam làm nhiều cái cùng lúc. Mệt lắm. Tập trung dứt điểm một cái.

Anh chọn Thiền. Lý do: Sức khỏe tinh thần của anh đang không “ngon” lắm, anh hay stress.

Anh bắt đầu quy hoạch cái ngày của mình.

  • 7h00 – 8h00: Ngồi chờ cà phê. Thay vì lướt điện thoại, anh sẽ thực hành. Anh gọi nước, về bàn ngồi. Trong 5 phút chờ, anh nhắm mắt. “Hít vào, chú ý hơi thở. Thở ra, để ý hơi thở. Suy nghĩ khác đến? Kệ nó, để nó đến rồi đi.” Xong 5 phút, có cà phê. Lần 1 hoàn thành.
  • 9h30: Anh cài một cái báo thức (nhắc nhở) nhẹ nhàng. Giờ giải lao giữa buổi. Anh không ra ngoài hút thuốc như đồng nghiệp. Anh ra cầu thang bộ, tìm một góc yên tĩnh. 5 phút hít thở. Lần 2 hoàn thành.
  • 11h00: Trước giờ ăn trưa. 5 phút. Lần 3.
  • 14h00: Sau cơn buồn ngủ buổi trưa. 5 phút. Lần 4.
  • … Cứ như vậy.

Nam quy hoạch 8 lần 5 phút. Anh nhận ra, nếu 8 lần quá nhiều, anh có thể gộp lại. 10 phút/lần, làm 4 lần. Tùy. Nhưng Nam thích con số 5 phút hơn. Vì như anh tự nhủ: “10 phút có khi mình còn lười, chứ 5 phút thì lười cái nỗi gì?”

Anh áp dụng tương tự với Đọc sách. Anh là người luôn than “bận quá không có thời gian đọc”. Giờ thì khác. Anh chụp sẵn vài trang sách vào điện thoại.

Lúc chờ thang máy? 5 phút đọc.

Lúc ngồi… toilet? 5 phút đọc.

Lúc chờ vợ thay đồ? 5 phút đọc.

Kể cả thời gian của anh bị phân mảnh, anh vẫn đọc được. Nam nhận ra cái phương pháp này được thiết kế cho những người vất vả, những người bị deadline dí, bị drama công sở, bị mạng xã hội rút cạn sự chú ý. Nó không viển vông. Nó thực tế. Một tiếng đồng hồ, bạn không thể không có 5 phút rảnh.

Cái thói quen Co duỗi (giống như anh đã vô tình làm) cũng vậy. Cứ rảnh là anh co duỗi 5 phút. Quay cổ, xoay tay. Anh không cần ra phòng tập. Anh tập dưỡng sinh ngay tại bàn làm việc.

Và rồi, chuyện gì đến cũng đến.

Chỉ sau khoảng 1 tháng, Nam bắt đầu thấy “ngứa ngáy”.

Đó là một cảm giác ngứa ngáy tay chân, tái máy. Tức là, hễ tự nhiên rảnh thảnh thơi một chút, anh không cần báo thức nữa. Anh tự động nhắm mắt lại và hít thở. Hễ ngồi lâu thấy mỏi, anh tự động co duỗi.

Nó đã bắt đầu tự động hóa.

Nam giờ đây, hễ thảnh thơi là anh “automatic” thở. Thở có bài bản, có phương pháp (thở hộp, thở 4 thì…), chứ không phải thở vô thức. Khi nó đã là thói quen, tự nhiên lơi ra một chút là anh bám lấy nó để thực hành.

Anh đã có thể sưu tầm rất nhiều thói quen tốt. Đọc sách cũng vậy. Anh không còn nói “hôm nay bận quá không đọc” nữa. Vì với anh, cứ rảnh là phải đọc. Anh nhận ra, mấy người nói bận mà vẫn lướt video, lướt mạng xã hội… thì họ cũng đang “xài thời gian”. Anh cũng y như họ, chỉ khác là thói quen của anh là đọc sách. Thậm chí hôm nào biết sẽ bận, anh còn chụp trước vài trang sách vào điện thoại, để lôi ra đọc cho tiện.

Anh học thêm được cách viết, cách học từ vựng… Tất cả đều bằng quy tắc 5 phút.

Nhưng, anh phải nhớ kỹ một điều: Chỉ thêm thói quen mới khi phát hiện mình đã tự động hoàn toàn với thói quen đang tập.


Cơn Khủng Hoảng “Cảm Hứng” Và Triết Lý Bàn Chải Đánh Răng

Câu chuyện sẽ rất hoàn hảo nếu nó cứ thế mà tiếp diễn. Nhưng đời không như là mơ.

Vào tuần thứ ba của chiến dịch “Thiền 5 phút”, Nam gặp phải một bức tường.

Anh… chán.

Anh không thấy “hứng” (mood) nữa.

Vấn đề của những phương pháp không phức tạp về mặt lý thuyết, không phức tạp về mặt triển khai… chính là ở chỗ đó. Nó quá đơn giản, đến mức… nhàm chán.

Nam bắt đầu lấn cấn. Chuông báo thức 5 phút vang lên. Anh tắt đi. “Mệt quá,” anh tự nhủ. “Hôm nay tâm trạng không tốt.”

Anh bắt đầu “đổ lỗi cho phương pháp”. “Hay là nó không hiệu quả nhỉ?”

Anh “đổ lỗi cho tâm trạng”. “Mình không có mood, thiền cũng vô ích.”

Anh dùng cái sự thông minh của mình để luận ra một lý do nào đó nghe có vẻ hợp lý, để bớt tội lỗi cho bản thân.

Anh suýt nữa thì bỏ cuộc. Cái thói quen “tự động” kia còn chưa kịp hình thành thì đã bị cái “mood” dập tắt.

Tối hôm đó, Nam đứng trong nhà vệ sinh. Anh mệt mỏi cầm cái bàn chải, nặn kem đánh răng. Anh nhìn mình trong gương, mắt lờ đờ. Và một câu hỏi kỳ cục xuất hiện trong đầu anh:

“Mình có ‘hứng’ để đánh răng không nhỉ?”

Câu trả lời là: Không.

Nam chợt bật cười. Anh cười sằng sặc một mình trong nhà vệ sinh.

Anh không thấy có một cái cảm hứng nào sất khi đánh răng. Nhưng anh vẫn đánh. Mỗi ngày. Hai lần.

Anh chợt hình dung ra một cảnh tượng hài hước. Một đứa bé, cầm chai kem đánh răng, và nó nói với mẹ: “Con không có hứng để đánh răng.”

“Trời ạ!” Nam nghĩ. “Nếu loài người mà chờ có ‘hứng’ mới đánh răng, chắc lớn lên rụng răng hết!”

Một sự thật hiển nhiên đập vào mặt anh.

Chúng ta vẫn có thể làm một việc, kể cả khi không thấy nó thú vị.

Người lớn, phải ngon hơn con nít ở chỗ đó. Không có lý do lý trấu gì cả.

“Cảm xúc á? Kệ bà nó đi!”

Nam tự nói với chính mình trong gương. Nếu điều đó tốt và đáng duy trì, hãy duy trì nó. Giống như việc đánh răng. Chấm hết.

Thứ anh cần không phải là “cảm hứng”. Thứ anh cần là “duy trì”.


Tài Sản Vô Hình Và Cái Cười Khẩy Cuối Cùng

Vượt qua được cơn khủng hoảng “cảm hứng” nhờ “Triết lý Bàn chải Đánh răng”, mọi thứ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Nam không cần “cảm xúc”. Anh chỉ cần “kỷ luật”. Mà kỷ luật 5 phút thì quá dễ.

Thời gian trôi qua. Không cần tới 1 năm. Chỉ vài tháng ngắn ngủi.

Thói quen quay trở lại phục vụ anh.

Giờ đây, Nam đã khác. Anh vẫn làm văn phòng, vẫn deadline, vẫn drama. Nhưng…

Khi stress ập đến, anh tự động hít thở sâu 5 phút.

Khi mỏi, anh tự động co duỗi.

Khi rảnh, anh tự động mở sách.

Anh đã có những thứ rất dễ với anh, nhưng cực kỳ khó với người khác. Giống như việc dậy sớm vậy, với người khác là cực hình, với người đã quen thì “dễ ẹt”. Anh đã có được cái lợi thế cuộc sống đó.

Nam nhìn lại hành trình của mình. Từ một kẻ “biết tuốt” nhưng “fail tuốt”, trở thành một người thực sự sở hữu những thói quen tốt. Anh không cần gồng. Anh không cần hô hào.

Anh chỉ cần 5 phút, sự kiên trì, và một cái bàn chải đánh răng để nhắc nhở.

Nam mỉm cười. Anh đã biết cách tạo ra thói quen tốt. Và bí mật đó, anh sẽ giữ cho riêng mình, hoặc thỉnh thoảng sẽ lẩm bẩm một mình khi thấy ai đó đang vật lộn với phòng gym hay cuốn sách dày cộp:

“Trời ơi… nó dễ!”

Cách tạo ra thói quen tốt cho người "cả thèm chóng chán"? Bí mật 5 phút bạn chưa biết
Cách tạo ra thói quen tốt cho người “cả thèm chóng chán”? Bí mật 5 phút bạn chưa biết

Áp Dụng Thông Tin Này Vào Bản Thân Như Thế Nào?

Câu chuyện của Nam không phải là một giai thoại xa vời. Đó chính là tấm gương phản chiếu của bạn, của tôi, của tất cả chúng ta. Chúng ta đều là những “Nam” ở một khía cạnh nào đó: biết điều tốt nhưng loay hoay không biết làm sao để bắt đầu, hoặc đã bắt đầu rồi… gãy.

Vậy, làm thế nào để bạn áp dụng ngay lập tức cái triết lý “Trời ơi nó dễ” này vào cuộc đời mình?

Đây là tấm bản đồ 5 bước:

1. Chọn MỘT “Món” DUY NHẤT (Bài học: Đừng có tham)

  • Hãy thành thật với bản thân. Bạn đang muốn cải thiện điều gì nhất? Sức khỏe tinh thần (Thiền)? Kiến thức (Đọc sách)? Sức khỏe thể chất (Co duỗi, hít đất)? Kỹ năng (Học từ vựng, viết lách)?
  • Hãy chọn MỘT và chỉ một mà thôi. Sai lầm của Nam trước đây (và của chúng ta) là muốn làm 3-4 thứ cùng lúc. Hãy tập trung dứt điểm một cái. Khi nó “tự động” rồi, ta “quất tiếp” cái sau.

2. Thiết Lập Cam Kết “Rẻ Mạt”: 5 Phút

  • Vốn của bạn là 5 phút. Đừng cam kết 30 phút. Đừng cam kết 1 tiếng. Đó là cái bẫy của sự hưng phấn ban đầu.
  • 5 phút là một khoảng thời gian “rẻ mạt” về năng lượng. Não của bạn sẽ không kịp phản đối. Nó quá dễ để từ chối.

3. Quy Hoạch Ngày Của Bạn (Biến 5 Phút thành 40 Phút)

  • Giờ hãy làm bài toán của Nam: Tìm 8 “khe hở” 5 phút trong ngày của bạn. (Hoặc 4 khe 10 phút nếu bạn thấy 5 phút là quá ngắn).
  • Hãy nhìn lịch trình:
    • 7h00: Chờ pha cà phê/ăn sáng -> 5 phút hít thở.
    • 9h30: Đứng dậy đi vệ sinh/lấy nước -> 5 phút co duỗi vai gáy.
    • 11h55: Chờ đồng nghiệp đi ăn trưa -> 5 phút đọc sách (chụp sẵn trong điện thoại).
    • 14h00: Ngay sau cơn buồn ngủ trưa -> 5 phút vận động.
  • Hãy dùng báo thức hoặc ứng dụng nhắc nhở trong 1-2 tuần đầu. Đừng tin vào trí nhớ của mình.

4. Kích Hoạt “Triết Lý Bàn Chải Đánh Răng” (Khi cơn lười ập đến)

  • Chắc chắn sẽ có ngày bạn thấy chán. Bạn sẽ “không có mood”. Bạn sẽ thấy việc này thật vô nghĩa.
  • Khi đó, hãy vào nhà vệ sinh, nhìn vào gương và tự hỏi: “Mình có cần ‘hứng’ để đánh răng không?”
  • Câu trả lời là không. Bạn đánh răng vì nó là việc phải làm để bảo vệ sức khỏe. Thói quen mới này cũng vậy.
  • Hãy nói với cảm xúc của bạn: “Kệ bà mày đi. 5 phút thôi, làm cho xong!” Mục tiêu là duy trì, không phải “cảm hứng”.

5. Lặp Lại Cho Đến Khi “Tự Động”

  • Khi nào bạn có thể thêm thói quen mới?
  • Khi bạn phát hiện ra mình tự động làm thói quen cũ mà không cần nhắc nhở. Giống như Nam tự động hít thở khi rảnh, tự động co duỗi khi mỏi. Khi đó, nó đã trở thành một phần của bạn. Bạn đã “tốt nghiệp” và sẵn sàng cho thử thách 5 phút tiếp theo.

LỜI KÊU GỌI KẾT THÚC

Đừng chờ đợi một ngày đẹp trời. Đừng chờ “khi nào rảnh”. Đừng chờ nguồn cảm hứng vĩ đại từ vũ trụ. Những thứ đó không tồn tại.

Thứ bạn cần đã có sẵn: 5 phút tiếp theo của cuộc đời bạn.

Cuộc sống vĩ đại được xây nên từ những hành động nhỏ bé lặp đi lặp lại. Đừng cố gắng xây một tòa lâu đài trong một ngày. Hãy bắt đầu bằng việc đặt một viên gạch nhỏ xíu.

Hãy bắt đầu ngay bây giờ. Ngay khi bạn đọc xong dòng này.

Chọn MỘT việc. Đặt đồng hồ 5 phút. Và làm nó.

Bởi vì, nếu bạn làm đúng cách, bạn sẽ phải thốt lên rằng…

Trời ơi, nó dễ!

Khái Niệm / Vấn ĐềCông Thức / Giải Pháp Chi Tiết
Vấn đề cốt lõiAi cũng biết thói quen tốt quan trọng, nhưng thường thất bại vì bắt đầu quá lớn (ví dụ: tập 1 tiếng, đọc 50 trang).
Khoảnh khắc “Eureka”“Trời ơi, thì ra nó dễ vậy!” — Thành công xuất hiện khi chi phí năng lượng bỏ ra cực thấp, ví dụ chỉ co duỗi 5 phút mỗi ngày.
Tên công thứcPhương pháp 5 phút.
Cách thức hoạt độngĐừng “gồng” 30 phút một lần. Hãy chia nhỏ: 5 phút/lần × 8 lần/ngày = 40 phút/ngày.
Tại sao hiệu quả (phép toán minh họa)40 phút/ngày × 365 ngày ≈ 240 giờ/năm — một khối lượng khổng lồ được tích lũy mà không hề kiệt sức.
Mục tiêu tối thượngBiến thói quen thành hành động tự động (Automatic).
Nguyên tắc vàngĐừng có tham.” — Chỉ tập trung 1 thói quen duy nhất, và chỉ thêm thói quen mới khi thói quen cũ đã trở thành tự động.
Trở ngại lớn nhấtCảm giác chán nản, mất mood, không có hứng, muốn bỏ cuộc giữa chừng.
Giải pháp tâm lý (Mindset)Triết lý “Bàn Chải Đánh Răng”.
Giải thích triết lý nàyBạn không cần cảm hứng để đánh răng — bạn cứ làm thôi. Hãy đối xử với thói quen mới y như vậy: Duy trì quan trọng hơn cảm hứng.
Hành động ngay (CTA)Chọn 1 việc bạn coi trọng (thiền, đọc sách, co duỗi…). Bắt đầu 5 phút, ngay bây giờ.

Mỗi lần 5 phút thì có thực sự là cách tạo ra thói quen tốt hiệu quả không? Nghe ít quá!

Cách tạo ra thói quen tốt cho người "cả thèm chóng chán"? Bí mật 5 phút bạn chưa biết

Bạn à, “ít mà chất” đó! Vấn đề không phải là bạn “gồng” được 1 tiếng rồi bỏ cuộc, mà là sự đều đặn.
Công thức của chúng ta là: 5 phút (quá dễ) x 8 lần/ngày = 40 phút chất lượng.
Cái hay của phương pháp 5 phút là nó quá dễ, não của bạn không kịp “kiếm cớ” để từ chối. Đây chính là cách “hack” não để duy trì thói quen dễ dàng nhất.

Mình hay bị “mất mood” lắm, làm sao để duy trì thói quen khi không có hứng?

Trời ơi, mình hiểu mà! Nhưng bạn có cần “hứng” để đánh răng mỗi tối không?
Không đúng không? Đây chính là “Triết Lý Bàn Chải Đánh Răng” mà bài viết nói đến.
Khi bị “tụt mood”, hãy tự nhủ: “Kệ cảm xúc đi, 5 phút thôi mà”. Cứ làm thôi. Kỷ luật 5 phút sẽ “ăn đứt” cảm hứng 2 giờ, tin mình đi!

Mình muốn xây dựng thói quen đọc sách, thiền, VÀ tập thể dục… làm 3 cái cùng lúc luôn được không?

Ui “Đừng có tham!” – Đó là lời khuyên chân thành nhất.
Mục tiêu của chúng ta là biến việc đó thành tự động (giống như thở hay đánh răng). Mà não của mình mỗi lần chỉ “tự động hóa” tốt 1 thứ thôi.
Hãy tập trung xây dựng thói quen ĐẦU TIÊN cho đến khi bạn làm nó mà không cần suy nghĩ. Khi đó, hãy “quất” tiếp cái thứ hai. Làm 3-4 cái cùng lúc là cách nhanh nhất để “gãy” hết đó!

Bài viết tương tự

Cách vượt qua bế tắc mỗi ngày

Nguồn

Cách tạo thói quen tốt cho người thiếu kỷ luật

Comments (No)

Leave a Reply